Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Hoan hô CA hưng Yên đã chịu tìm ra 2 CA Hưng Yên đánh dân!

Đã tìm ra hai công an hành hung nhà báo ở Văn Giang
Chiều 25/7, Phó viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Hưng Yên Dương Văn Cảnh cho biết, liên quan đến vụ hai nhà báo thuộc Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV) bị hành hung hôm 24/4, đến nay đã xác định được có hai chiến sĩ công an tham gia vào vụ việc là Đặng Quang Hoàng (người dùng gậy cao su vụt vào người nhà báo; thuộc Công an huyện Văn Giang) và trung sỹ Vũ Tất Thành (Công an TP Hưng Yên) cùng 3 dân phòng là Nguyễn Xuân Biên, Lê Văn Băng và Cao Như Mác.

“Sau khi có kết quả điều tra, chúng tôi đã mời hai nhà báo đến làm việc và đề nghị hai nhà báo đi giám định thương tích để có cơ sở khởi tố vụ án. Tuy nhiên, hai nhà báo có đề nghị không giám định thương tích. Do đó, cơ quan điều tra và Viện KSND tỉnh nhận thấy không đủ cơ sở nên ra quyết định không khởi tố vụ án hình sự đối với vụ việc này và cũng đã có báo cáo lên Bộ Công an. Còn các hoạt động dân sự nếu sau này có phát sinh thì sẽ tiếp tục làm việc”, ông Cảnh thông tin.
Ngoài ra, Viện KSND tỉnh Hưng Yên cũng yêu cầu Cơ quan Cảnh sát điều tra báo cáo lãnh đạo công an tỉnh có hình thức xử lý nghiêm đôívới hai chiến sĩ công an đã tham gia vào vụ hành hung hai nhà báo. Với trường hợp 3 dân phòng tham gia vụ việc, Viện cũng yêu cầu cơ quan điều tra xử lý hành chính.
Vậy là cơ quan chính đảng Hưng Yên ban đầu chối quanh, nói không biết mấy thằng đầu gấu đánh phóng viên là ai, rồi là phóng viên đổ vấy, nói bậy bạ...Giờ đây đã tìm ra đích thị thượng uý, đội phó CA Văn Giang, HY cầm dùi cui đện đánh PV.
Tuy nhiên tìm được rồi lại thấy buồn, vì cái thằng thượng uý CA đó quá kém, khi đánh người nó lại đánh nhẹ quá, thương tật chưa được đến 30%, do đó chưa thể truy cứu trách nhiệm hình sự, tóm lại là huề, chả có ai bị thôi việc, mất chức hay tù tội vì các việc làm thiếu nhân tâm trên.

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2012

Ngày này -năm ấy


 

Nhân chứng và Sự kiện!

Cách đây 37 năm, cũng vào những ngày này, nhân dân ta sống trong không khí thật sôi động, hào hùng. Tôi biết trong chúng ta đa phần là những người lính dũng cảm trong những ngày đỏ lửa ấy.
Hôm nay, trong cảnh thanh bình, chúng ta hãy nhớ về một thời oai hùng có một không hai trong lịch sử dân tộc mà có một phần nho nhỏ đóng góp của chúng ta!

 5 mũi thần tốc tiến công đánh chiếm dinh Độc Lập Sài Gòn. 11h30', xe tăng QGP mở cánh cửa quyền lực cũ, giải phóng miền nam, thống nhất đất nước.

Rạng sáng ngày mồng 2 tết 1968, 15 chiến sỹ đặc công quyết tử, trong đó duy nhất  một cô gái
biệt động Sài Gòn, 19 tuổi- Chính Nghĩa, đã cùng một xe tải chở 200 kg TNT công phá dinh Độc Lập

 Lê Thị Hường, với chiếc liềm cắt cỏ trên tay, khi đang chăn bò trên đồi, đã lao thẳng
 vào tên thiếu tá phi công Mỹ to cao bội phần, làm nên chiến thắng chung của dân tộc.

"người con gái Sông La',  người đếm những quả bom quân thù trút xuống giữa bom đạn
 vây quanh mình,  anh hùng La Thị Tám ngày ấy và bây giờ.


30/4/2012 năm nay, Đất nước trọn niềm vui

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2012

Bạn tôi có tác phẩm này, chi sẻ cùng anh chị em.

Chuyện ngày xưa .

Anh Kiên, cựu lính trường VHQĐLS có một kỷ niệm về Cá rất hay, đó là Ăn trộm cá. Mời các bạn cùng hồi tưởng vể mấy cái hồ thả cá ngày ấy, thì ra hồ hết cá quẫy là do mấy tay này, ghê thật.

Hồi đó , sức dài vai rộng nên lúc nào cũng thấy đói .
Đói kinh niên .
Về nhà tranh thủ thì thôi rồi ... như năm 1945 . Gắp, và cơm, chan canh, húp xoàn xoạt ...
Ăn cả cháy và " cào " nồi cơm với những âm thanh rất " nhiệt tình " .
Ăn xong , vẫn đói ... tiện tay làm cái bánh mỳ với nước chấm và canh . Tạm no ...
Cầm cái tăm xỉa lia lịa .
Mãn nguyện trước sự ngạc nhiên của cả nhà .
Bà già chu đáo đi pha thêm cốc sữa .
Nghĩ lại thấy mình lúc đó thèm ăn cực .

***
Bây giờ " dừ " rồi . Ăn được hai chén cơm với chút rau và thịt cá ... thấy óc ách trong bụng .
Ăn ít thôi . Ăn lắm mả cũng không to hơn được .

***
Nhớ lại , hồi ở trường VHQĐ Lạng Sơn bọn mình chuyên đi câu cá trộm . Sau lưng nhà là ao . Đủ lớn và cũng đủ cá cho lũ câu trộm bọn mình .
Ban ngày không ốm thì đi học . Nhưng đêm đến là tiếng cá quẫy . Nó quẫy như mời mọc những cái bụng rỗng .
Bọn vệ binh đi lại suốt đêm để canh gác trường học .
Thằng em K9 kể : Ngồi trong màn còn giương cái cần câu vào ao cá . Câu được con nào lấy cái đũa xiên từ miệng tới đuôi và lấy sách vở của bạn ra nướng . Quá tươi . Bóc cá ăn luôn trong màn rồi lại câu tiếp . No thì ngủ .
Như thời nguyên thủy nhỉ .
Mà cái bọn cá nó cũng đói . Thả câu , mồi gì nó cũng chén . Cắm một cái cần câu với mồi ất ơ . Sáng ra thấy chú trê vàng óng . Như vậy cầm lòng sao được .
Không như bây giờ , thả thính và mồi rồi ngồi đến ngủ gật cũng chỉ có bọn đòng đong cân cấn đến phá mồi . Cả ngày , sát cá lắm cũng chỉ câu được mấy con bằng ngón tay .
Cá bây giờ hình như không thèm ăn (?) .

***
Câu mãi rồi cũng chán .
Rồi Lâm già ( bạn trong nhóm ) chuyển sang đánh ba tiêu . Ra hẳn chợ Kỳ Lừa mua dụng cụ .
Hôm đó cả trường đi xem phim . Bọn mình thấy giải quyết cái dạ dày hơn xem phim nên ngồi xem một lúc là bỏ về . Lâm già đánh ba tiêu rất hay . Mấy phút đã dính một con mà Lâm già phải dòng dòng mất 30 phút . Khi kéo vào bờ mình cũng phát hoảng vì con cá mè to quá . Cũng phải 4 kgs . Mình nhảy xuống phụ với Lâm già hất nó lên bờ .
Hôm sau , phân công một chú em K9 ra chợ mua thìa là , cà chua , hành , khế ... về nấu canh đầu cá . Một chú em K9 khác xuống bếp nịnh chị nuôi xin bát mỡ . Nấu nướng ở đằng sau bếp cời than .
Thế mà thành một bữa quá thịnh soạn . Anh em ăn , chan , húp ... hết lúc nào không hay .

***
Có những hôm không ngủ . Dưới ánh đèn điện bọn mình lấy giấy bạc trong bao thuốc lá bọc lên cái phao . Cá cắn nhiều phết.
Hôm sau lại đi chợ mua gia vị và nịnh xin mỡ của chị nuôi ...

***
Những ngày xưa thân ái đâu rồi .
Ngôi trường đó đã bị chia năm xẻ bảy để làm nhà cho những sỹ quan của tỉnh đội và công an biên phòng .
Nếu bạn đến thăm , tất cả đã khác xưa .
Trường VHQĐ LS chỉ còn lại một dãy tường thành ở cửa Nam với một khẩu súng thần công lẻ loi . Cái ao đã bị vùi lấp và cũng vùi lấp tất cả những kỷ niệm của chúng mình .
Bây giờ , mỗi khi nhớ đến ngôi trường ấy . Nó chỉ còn là một phế tích đơn côi .

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

Lại một ngày vui mới

Xin chào các bạn Bloger BanVanhoaLangSon!

Hôm nay tôi rất vui mà thông báo với các bạn:
Kể từ hôm nay, tôi chính thức đăng bài, nêu thông báo các thông tin về hội ta, góp phần xây dựng trang Bạn Văn Hóa Lạng Sơn ngày càng sôi nổi, thú vị và bổ ích.
Trang Blog cho chúng ta dùng chung đã có, nhưng rất it bạn quan tâm theo dõi.
Tôi cũng mong các bạn thành viên, cũng như các bạn là bạn của trang này nhiệt tình đóng góp ý kiến khen chê, cùng nhau tâm sự những điều vui buồn trong chúng ta.
Bạn nào muốn nêu ý kiến muốn đăng tải trên trang chính, nếu chưa có tài khoản đăng bài, có thể gửi bài trực tiếp tới tôi qua Email sau:  " Ledanglan68@gmail.com "  hoặc: " dangLanccb@gmail.com "
Xin cám ơn tất cả.

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

Hội trưởng Lê Đăng Lân phát lại bài phát biểu ngày hội trường VHLS.

KÝnh thư­a c¸c Thµy gi¸o, c¸c c«;   kÝnh thư­a c¸c anh, ch kh¸ch quý;
Thư­a tÊt c¶ c¸c b¹n, d©u – RÓ cña Héi cùu HV Trư­êng VHQ§ L¹ng S¬n.
Tr­ưíc hÕt thay mÆt anh em Héi, t«i xin c¶m ¬n sù cã mÆt cña c¸c Thµy c« gi¸o, c¸c anh, chÞ kh¸ch quý (anh ThiÕu t­ưíng Bïi Vinh nguyªn Häc viªn Tr­ưêng VHQĐ NguyÔn V¨n Trçi; anh NguyÔn V¨n Lư­u Gi¸m ®èc CTy Gèm Chu §Ëu) cïng ®«ng ®¶o thµnh viªn, ng­êi th©n cña Héi ®· lu«n g¾n bã, dâi theo, h­ưëng øng, ñng hé, tµi trî ®Ó ngµy h«m nay gÆp gì vui vÎ, chan chøa t×nh c¶m cña nh÷ng chiÕn sü xung trËn trong cuéc chiÕn tranh vÖ quèc vÜ ®¹i vÒ l¹i m¸i trư­êng th©n yªu – Trư­êng v¨n hãa Qu©n ®éi L¹ng S¬n.
ThÊm tho¸t míi tù h«m nµo, sau khi hoµn thµnh kho¸ häc, chóng ta - Häc viªn Tr­êng V¨n ho¸ Qu©n ®éi L¹ng S¬n ba l« trªn vai, lªn tµu vÒ xu«i ®i tíi mäi miÒn cña Tæ Quèc. Nhanh thÕ, ®· 35 n¨m tr«i qua råi ®Êy. Víi chiÒu dµy lÞch sö cña mét ®¬n vÞ th× ®· nhiÒu thö th¸ch vµ chiÕn c«ng, nh­ng ®èi víi t×nh c¶m th× ch­a ®¸ng lµ bao vµ thÊm th¸p g× cña t×nh ng­êi – nh÷ng anh em tõ c¸c chiÕn tr­êng trë vÒ, cña nh÷ng b¹n dêi ghÕ Tr­êng phæ th«ng lªn L¹ng S¬n ®Ó gãp thªm chiÕn c«ng míi trªn mÆt trËn häc tËp.
H«m nay, gi÷a ®Êt trêi Thñ ®«, mét mïa Xu©n míi tíi, sau 35 n¨m ngµy ra tr­êng, mçi ng­êi l¹i båi håi nhí vÒ Xø L¹ng – n¬i Êy cã con s«ng Kú Cïng, chî Kú Lõa, Nµng T« ThÞ, ®éng Tam Thanh, phè Nói §ång §¨ng, H÷u NghÞ Quan - tªn ®Êt, tªn s«ng ®· thµnh th©n quen, ®eo ®¼ng vµ ®i suèt cuéc hµnh tr×nh cïng chóng ta, ®Õn nay h¬n 35 n¨m dßng cã lÎ.
Ngay sau chiÕn th¾ng n¨m 1975 lÞch sö, ®Êt n­íc míi hoµ b×nh, chóng ta gÆp nhau t¹i Xø L¹ng, lôc l¹i kiÕn thøc ®· phÇn nµo r¬i rông qua cuéc chiÕn tranh cïng niÒm tin, nu«i hoµi b·o lín. ChÝnh ngµy th¸ng ®Çu Êy - Tr­êng V¨n ho¸ Qu©n ®éi L¹ng S¬n gieo trong mçi ng­êi nghÞ lùc – ch¾p c¸nh ®Ó ®i tíi nh÷ng bÕn bê. Råi còng ngÇn Êy n¨m, nhiÒu b¹n ®· ph¸t huy, tr­ëng thµnh trong nghÒ nghiÖp; ng­êi vÉn trong qu©n ngò, ng­êi ®· chuyÓn ngµnh, ng­êi ®· vÒ vui thó ®iÒn viªn; cã nhiÒu løa ®«i còng ®· kû niÖm 35 n¨m ngµy c­íi (Pham M¹nh Hïng, §µo Nguyªn ViÖt); ng­êi ®· lªn «ng, lªn bµ (TrÇn §iÒu, NguyÔn Th¾ng, Ph¹m Th¾ng, Lª §¨ng L©n, NguyÔn §×nh Ninh, Hång YÕn, Lª H÷u LËp, Ph¹m H÷u Phóc, TrÇn V¨n B¶o, §µo Nguyªn ViÖt, NguyÔn v¨n MÑo, Vò V¨n Xu©n...), cã b¹n ®· véi v· ®i xa, trë thµnh ng­êi thiªn cæ (Lª B¸ T¸c, Lª V¨n §ång, Lª v¨n Kiªn). ChØ míi cã 5 n¨m, trong Héi ®· ph¶i chia tay víi 2 ng­êi b¹n ®ã lµ Ph¹m Trung Thµnh vµ Ph¹m §øc Th¾ng (xin mäi ng­êi h·y t­ëng nhí nh÷ng ng­êi b¹n ®· khuÊt, cÇu chóc b¹n n¬i chèn vÜnh h»ng phï hé cho chóng ta nh÷ng ng­êi b¹n cò).
 Theo nh­ n¾m ®­îc, trong nhãm c¸c anh, chÞ ngåi ®©y, hiÖn cßn t¹i ngò  trªn d­íi 20 ng­êi (NguyÔn Quy Nh¬n, NguyÔn V¨n MÑo, §µm Träng HiÕu, Lª Thanh S¬n, Chu M¹nh Hµ, Lª B¾c Th¸i, NguyÔn Ngäc Thanh, NguyÔn V¨n To¶n, TrÇn V¨n B¶o, NguyÔn Quang Hµ, Vò V¨n Th­, §ç HiÖp, Vò V¨n L¨ng, Vò Xu©n Hång, T¹ §×nh Nhung, Ph¹m V¨n Thanh, Th©n Minh Hµ, §ç ViÖt Hµ, NguyÔn Xu©n Hßa), vµ hÇu hÕt trong sè ®ã ®· “ hoµn thiÖn qu©n ®éi” ®eo qu©n hµm §¹i t¸ - kü s­; anh Nh¬n ThiÕu t­íng Phã T­ lÖnh Qu©n khu 5; nhiÒu ng­êi cã häc hµm phã gi¸o s­, häc vÞ tiÕn sü (M¹c V¨n TiÕn, §µm Träng HiÕu, Lª H÷u LËp); nhiÒu ng­êi cã c¸c vÞ trÝ cao trong c¸c c¬ quan §¶ng vµ Nhµ n­íc ë rÊt nhiÒu ngµnh nghÒ, c«ng viÖc kh¸c nhau. Trªn mäi mÆt trËn, nh÷ng cùu häc viªn Tr­êng V¨n ho¸ Qu©n ®éi L¹ng S¬n ®· ph¸t huy tè chÊt cña m×nh ®Ó cèng hiÕn, d©ng nh÷ng ®o¸ hoa t­¬i th¾m, nh÷ng t×nh c¶m hÕt søc tr©n träng ®· ®­îc ch¾t läc, g©y dùng tõ c¸c chiÕn tr­êng vÒ cïng nhau ®i suèt c¶ chÆng ®­êng dµi 35 n¨m Êy.
Thêi gian kh«ng ®îi, cø tr«i nhanh, chóng ta vÉn ®ang nÝu kÐo b»ng nh÷ng ngµy gÆp gì; Tay b¾t mÆt mõng, c¸c gi­¬ng mÆt r¹ng rì, lµm t©m hån trÎ l¹i, nçi lßng mäi ng­êi nhí vÒ Xø L¹ng bao nhiªu kû niÖm cña nghÜa t×nh ®ång ®éi, ®Çy ¾p niÒm vui vµ hy väng.
Ba m­¬i l¨m n¨m tr«i qua, lÇn nµo gÆp gì còng vËy, ngì nh­ ngµy h«m qua Xø L¹ng. C¶m ¬n tÊt c¶ - nh÷ng t©m hån réng më, ®ang ®¾p x©y cho t×nh c¶m – t×nh c¶m cña nh÷ng ng­êi ®ång ®éi míi ra khái chiÕn tranh bÒn v÷ng, tr­êng tån.
Sau nh÷ng lÇn gÆp gì th­êng niªn, h«m nay ta l¹i xum häp l¹i ®©y, kû niÖm 35 n¨m tr­íc dêi L¹ng S¬n nhËn nhiÖm vô trªn mÆt trËn míi, nh­ nh÷ng c¸nh qu©n tiÕn vÒ Sµi Gßn gi¶i phãng miÒn Nam – t¹i Thñ ®« Hµ Néi ta gÆp nhau lµ ®Ó nhí vÒ t×nh ®ång ®éi, t×nh b¹n hÕt mùc thñy chung, lµ hµnh trang cho mçi ng­êi b­íc tiÕp giµnh t×nh c¶m cho h«m nay vµ cho c¶ mai sau; Nhí vÒ Xø L¹ng, n¬i cã nh÷ng c¸nh rõng Håi, n¬i cã ®iÖu H¸t Then cø mçi lÇn ®i Chî, trªn con ®­êng Ga, mäi nÎo ®­êng cña ThÞ x·, len lái trong c¸c xãm ngâ vïng s¬n c­íc ...
Nh©n ngµy kû niÖm nµy, thay mÆt anh em trong Héi, t«i xin c¶m ¬n c¸c Thµy c« ®· dµy c«ng d¹y dç, båi ®¾p kiÕn thøc ®Ó cã ®iÒu kiÖn b­íc vµo trËn tuyÕn míi. C¶m ¬n c¸c ChÞ, mét mùc thñy chung – chung l­ng ®Êu cËt, ®éng viªn khÝch lÖ, ch©m ch­íc bá qua víi nh÷ng ng­êi LÝnh trªn mÆt trËn häc tËp ®Ó v­ît qua mäi khã kh¨n, mang h­¬ng s¾c dÇu Håi cña L¹ng S¬n to¶ ra mäi miÒn cña Tæ Quèc mµ h«m nay c¸c chÞ ®ang rÊt tù hµo, kh«ng thÊy uæng phÝ thêi gian vµ c«ng søc. C¶m ¬n c¸c Ch¸u, nh÷ng ®øa con biÕt t«n träng vµ nghe lêi. Xin c¶m ¬n tÊt c¶ - c¶m ¬n nh÷ng t×nh c¶m quý b¸u cña mäi ng­êi giµnh cho nhau trong suèt 35 n¨m Êy. Mäi ng­êi h·y tù hái m×nh – hä chØ cã mét n¨m sèng víi nhau th«i mµ sao quý vµ t×nh c¶m ®Õn vËy?
Thay mÆt anh em, t«i xin bµy tá sù c¶m ¬n ch©n thµnh ®Õn c¸c thµy, c« gi¸o, c¸c anh, ch kh¸ch quý ®· giµnh thêi gian tíi dù vµ ®éng viªn mäi ng­êi chóng t«i tiÕp tôc t¨ng c­êng c¸c mèi quan hÖ ®Ó lµm cuéc sèng mçi ngµy thªm phong phó h¬n.
Xin c¶m ¬n anh Nh¬n, anh MÑo, anh NguyÔn Xu©n H¶i mçi anh ®· h­ëng øng tµi trî 10 triÖu ®ång ®Ó lµm vËt kû niÖm cho Héi; anh NghÞ, anh Hßa, anh Xu©n, anh Hµ ACC ®· cã nh÷ng ®ãng gãp vÒ vËt chÊt, tµi chÝnh ®Ó ®em l¹i sù vui chung cña ngµy gÆp mÆt h«m nay. Xin c¶m ¬n c¸c chÞ, c¸c ch¸u vµ c¸c b¹n.
Xø L¹ng n¬i Êy ®iÓm b¾t nguån cña t×nh ng­êi ®i vµo huyÒn tho¹i.

    Hµ Néi, Ngµy 26 th¸ng 02 n¨m 2012
TM.Héi
      Lª §¨ng L©n





                                      

Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2012

35 năm mới có một ngày

Hôm nay, chọn ngày xấu, chúng tôi hội tụ về đây hàn huyên về quá khứ.
Mới hôm nào trèo tường thành Lạng Sơn đi bát phố, vậy mà đã 35 năm trôi vèo qua, nhanh quá.
BLL trường VHQĐ Lạng Sơn mời toàn thể các thầy cô và khách quý về vui tại  quán Vọng Ba Lâu mát lạnh bên Hồ Tây. Buổi họp mặt đầy khí thế quân ta, xin mời mọi người cùng tham dự:

       Toàn thể thầy cô, quý khách, các bạn và phu nhân.


                                            Bè lũ bốn tên.

                                            Các cặp đôi hoàn hảo

            Bắt đầu vào bàn  nghị sự                 

     Giám đốc công ty gốm Chu Đậu, khách mời đặc biệt.

           Lại lẻn ra ngoài chụp cái hình kỷ niệm



     Hội trưởng Lân nhắc lại "toàn chuyện đã qua", thêm nhắc tên 5 bạn đã đi xa.


               Anh Bùi Vinh là khách mời đại diện trường TSQ Trỗi.

         Giám đốc Lưu đang giao lưu cùng anh em trên tinh thần đồng đội.



            Thầy giáo dạy lý, nhà thơ Đỗ Trung Lai phát biểu cảm tưởng và đọc thơ tình của mình.

         Các phu nhân tha hồ kể xấu chồng.
     Thầy Bổng dạy lý kì cựu của các thế hệ trường văn hoá.

Buổi hội quân đẹp mỹ mãn.
Hẹn 35 năm nữa cũng tại nơi này các bạn nhé! Xin chàoTạm biệt.

Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

Ngày hội họp mặt truyền thống VHQĐLS năm 2012

Ban Liên lạc thông báo dần:
Chuẩn bị cho buổi họp mặt kỷ niệm ngày ra trường VHQĐLS cách nay vừa đúng 35 năm, mọi thành viên nên có kế hoạch riêng tư trước để buổi họp mặt đông đủ và thành công rực rỡ.
 Địa điểm Vọng Ba Lâu HN.
Thời gian từ 8 giờ 30 ngày 26/2/2012 (5/2 Nhâm Thìn).
Thành phần Thành viên, vợ con. Khách mời thày giáo, một số cơ quan, cá nhân.
 Để đạt kết quả đề nghị các thành viên tích cực tham gia và trước 1 tuần báo cho BLL số lượng tham dự.
Thường xuyên vào trang    "Bạn Văn hoáLangsơn"  để biết thêm thông tin.
Trân trọng kính báo!

Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

Năm mới nhớ chuyện xưa.

Anh bạn Kiên từng là học viên của trường VHQĐLS, ĐHKTQS, giờ này tâm sụ về một cuộc vượt ngục cách nay 35 năm của chính anh, đọc xong chuyện này, anh em học viên nào trót là một trong những tên bạn Kiên vụ này  thì khai ra mau kẻo bị hội CCB của VHQĐLS thanh trừng.

Bài này bên trang blog riêng tư, thấy hay, bèn nhanh tay trộm về để ACE dân gốc VHQĐLS xem cho vui, cám ơn Kiên nhé.

Ta đi theo lối nhỏ ...


Bạn đã từng là học viên Trường văn hóa Lạng sơn ? Bạn đã từng nhảy tường ra ngoài chơi ? ... Nếu chỉ có từng đó thôi thì tôi cũng muốn kể cho bạn nghe về câu chuyện này .
Hồi đó vì mới vào năm học mới nên kỷ luật của trường nghiêm lắm . Mọi hoạt động của các học viên đã được lập một cách chi tiết và sát đến nỗi bọn chúng tôi không thể tìm ra một chút thời gian rảnh . Ngày chủ nhật là ngày các học viên được phép ra ngoài để giải quyết công việc cá nhân như : Mua sắm , thăm người nhà ... nhưng mỗi người cũng chỉ được có hai giờ . Bạn cầm tờ giấy được phép ra ngoài quá thời gian thì người sau bạn sẽ phải chịu thiệt thòi do bạn gây ra . Tôi hồi đầu cũng chấp hành nghiêm chỉnh lắm . Nhưng với thời gian ngắn ngủi như vậy thì không bao giờ đủ khi bạn muốn nhiều hơn thế .
Vào một ngày chủ nhật trời nắng đẹp , trong lòng thư thái chúng tôi ( gồm 8 tên ) quyết định nhảy tường ra ngoài chơi . Là cựu binh nên các bạn tin tưởng theo cách tính toán của tôi :
- Vì là ban ngày nên thế nào bọn vệ binh cũng phục ở đường Cửa nam , đường ra đằng sân bóng thì không được vì quá lộ . Chỉ còn con đường phía tây giáp với trường sư phạm là có vẻ yên tâm nhất . Tôi nói dứt khoát vậy .
Cả bọn đồng ý ngay với quyết định của tôi và lẳng lặng đi cách nhau từng quãng để tránh bị nghi ngờ . Sau khi lên đến bờ thành phía tây , quan sát toàn bộ khu vực một cách cẩn thận và khi không phát hiện thấy điều gì khả nghi tôi liền bám thành đu xuống . Do đã dặn trước các bạn là nếu tôi nhảy xuống mà không thấy động tĩnh gì thì chờ một lúc sau từng người sẽ xuống cho chắc ăn . Cuối cùng tất cả đã xuống và mọi thứ vẫn ổn . Chúng tôi bắt đầu vừa bước đi theo hàng dọc vừa quan sát xung quanh . Được khoảng 30m thì bất chợt chúng tôi phát hiện 4 tên vệ binh đang chạy cắt về phía đuôi chúng tôi . Lúc này thì không thể lui lại được nữa rồi .
- Chạy . Tôi hét to và dẫn đầu toán chạy .
Đoàng ! Đoàng ! ... Bọn vệ binh đã bắn súng cảnh cáo . Tình thế thật nguy hiểm . Một tên chạy sau tôi vừa thở hổn hển vừa nói :
- Bọn nó bắn súng đấy . Làm thế nào bây giờ ?
- Cứ chạy đi , đừng sợ . Nếu nó bắn trúng tụi mình thì nó phải đi tù . Tôi đáp lại .
Tuy nhiên chẳng thằng nào lại muốn trúng đạn cả . Chạy được hơn 100m thì trước mặt chúng tôi là cổng của một căn nhà nội trú của giáo viên . Đó là kết quả của việc chúng tôi vừa chạy lom khom để tránh đạn  và vừa nhìn bọn nó . Trong khoảnh khắc tôi quyết định cứ chạy vào đó đã rồi tính tiếp . Tình hình cấp bách quá rồi . Vào đến trong nhà tôi chỉ kịp nói :
- Xin lỗi các chị , bọn chúng tôi đang bị đuổi bắt nên nhờ các chị một lát .
Các chị cũng chưa kịp nói gì thì mấy tên vệ binh tay cầm súng lăm lăm bước vào . Tên đội trưởng vừa thở vừa nói :
- Mời các đồng chí theo chúng tôi về trường làm việc .
Về trường làm việc là đồng nghĩa với các bản kiểm điểm và các bản án kỷ luật ... Không đời nào , tôi nghĩ vậy .
- Từ từ đã chứ . Tôi nói . Các ông đuổi bọn tôi mệt bỏ mẹ , phải cho bọn tôi thở với chứ .
Thấy tôi phản ứng như vậy các chiến hữu cũng mỗi người góp thêm một câu làm cho bọn hắn cũng phải nhượng bộ . Nhưng tên cầm đầu cũng đang tỏ ra cáu lắm , hắn cứ đi tới đi lui và luôn miệng đe dọa . Tôi ra mắt ngầm ra hiệu là nếu có thời cơ thì anh em phải tìm cách thoát thân ngay . Mọi người hiểu ý và trong lúc đó tôi liên tục nhắc nhở tên cầm đầu rằng hắn không nên nóng vội , bọn tôi sẽ theo hắn về trường ... nhằm kéo dài thời gian để tìm cơ hội .
Đúng là không phải chờ lâu . Cơ hội vàng đã đến . Đoàng ! Một tiếng nổ chát chúa vang lên . Trong lúc nóng vội và cáu giận tên cầm đầu đã mắc phải sai lầm , để cướp cò súng . Các cô giáo sau phát súng nổ ngồi chết khiếp . Nhưng tôi đã không bỏ lỡ thời cơ vàng này .
- Đề nghị lập biên bản . Mày đã bắn súng lung tung trong nhà người ta . Nếu xảy ra chết người thì sao ? Tôi kêu lên .
- Không , đạn này là giả mà . Tên cầm đầu phân bua .
Chà ! Nếu biết là đạn giả thì đừng hòng chúng mày bắt được bọn tao . Tôi nghĩ .
- Mày đừng có mà lấp liếm . Viên đạn hình như bắn thủng nóc nhà ( lợp bằng lá cọ ) . Ai cho phép mày bắn trong nhà dân , mày sẽ bị kỷ luật nặng đấy .
Hắn ngẩn người suy nghĩ và lúc này các cô giáo cũng đã lấy lại bình tĩnh và thông cảm với bọn tôi . Hắn cùng các cô đang bắt đầu viết biên bản .
Cộng hòa xã hội ... Biên bản vi phạm pháp luật ... Tiếng đọc nhẹ nhàng và thong thả .
Thấy hắn và các cô giáo đang làm việc rất tập trung , 3 tên còn lại mệt mỏi ngồi ở góc nhà vì thất vọng . Lúc này mà không chạy thì còn lúc nào nữa .
- Chạy ! Tôi hô to .
Cả bọn lao nhanh ra khỏi nhà . Trước khi tăng tốc tôi còn kịp nói : Đừng chạy lên dốc đua với chúng nó nhé .
Bạn biết đấy , bọn chúng là những người sống trên những vùng cao từ nhỏ nên việc chạy lên dốc để thoát khỏi chúng là rất khó .
Bọn chúng cũng bỏ cả việc lập biên bản để đuổi theo chúng tôi trong sự kinh ngạc của các cô giáo . Do áp dụng đúng chiến thuật tôi đã bày ra và trong lúc nguy nan mỗi người cũng sẽ tìm ra cách riêng của mình nên hầu như chúng tôi thoát cả .
Sau khi thoát thân và trở về trường chúng tôi thấy thiếu một người . Đó là Nguyễn đức Hùng K7 . Hắn đã chạy thi lên dốc với những nhà vô địch vượt dốc . Cũng may sau đó Đức Hùng chỉ phải làm kiểm điểm và Đức Hùng cũng chỉ nhận nhảy tường một mình . Mọi người bình an vô sự .
Sau này chúng tôi đi theo từng toán nhỏ hơn , cẩn thận hơn nên không nhiều lần phải chạy thi nữa . Ơn trời , lạy thánh Alah , các vị thần linh sông núi ... chúng con chỉ muốn vui thôi mà .

Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

CHÚC MỪNG NĂM MỚI !

2012 tết đến rồi, xin chúc anh chị em CCB trường VHQĐ Lạng Sơn cùng gia đình một năm đầy may mắn, hạnh phúc.
Chúc mọi nhà:     AN KHANG - THỊNH VƯỢNG

Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

Sự thật vụ chìm tầu ngầm Kursk của Nga?

 Sau hơn 10 năm im lặng, nhờ có anh bạn tôi là Sử gia Trần Quang Trung, mà vụ việc chìm tàu mới được đưa ra ánh sáng.

Ngày đó, nước Nga đang bị chia xẻ, lực lượng quân đội yếu kém, nền kinh tế lạc hậu, thủ tướng thì mới lên được vài tháng, do vậy chẳng có nổi sức mạnh để dằn mặt anh bạn Mỹ, nên đành hậm hực im lặng cho đến tận bây giờ.
Ngư lôi Mỹ và 10 tỷ USD 'đánh chìm' tàu ngầm Kursk?
 
Nguyên nhân thực sự của vụ chìm tàu ngầm nguyên tử Kursk đã được che dấu bằng một thỏa thuận ngoại giao bí mật giữa Mỹ và Nga, gồm việc xóa khoản nợ 10 tỷ USD.
(ĐVO) Sau thảm kịch (>> xem thêm), một ủy ban đã được lập ra nhằm điều tra về vụ việc. Ủy ban này sau đó đã đặt ra tất cả các giả thiết có thể. Mãi 5 ngày sau, những người có trách nhiệm công bố trước công chúng về kết luận của ủy ban điều tra thảm họa.
Theo đó, nguyên nhân khiến tàu Kursk gặp nạn làm toàn bộ 118 thủy thủ đoàn thiệt mạng ở biển Barents là do vụ nổ bất ngờ trong khoang chứa ngư lôi của tàu. Kursk bị hư hại nặng và chìm xuống đáy biển làm cho khả năng giải cứu thuyền viên gần như là không thể.
Tuy nhiên Maurice Stradling – cựu quan chức Bộ Quốc phòng Anh, một chuyên gia về ngư lôi và là nhân vật chủ chốt trong cuộc điều tra sơ bộ về nguyên nhân tai nạn tàu Kursk nhiều năm trước, ủng hộ giả thuyết cho rằng tàu ngầm Kursk bị đánh chìm bởi một ngư lôi từ tàu ngầm Mỹ. Thậm chí ông còn chỉ đích danh loại ngư lôi người Mỹ dùng để đánh chìm tàu ngầm Kursk.
“Có bằng chứng cho thấy tàu ngầm nguyên tử Kursk bị trúng một quả ngư lôi MK-48 của Mỹ”, - Stradling tuyên bố như vậy trong cuộc trả lời phỏng vấn tờ “Người quan sát Nga”, ngày 28/12/2011.

Vị trí trúng ngư lôi

Cần lưu ý rằng, Maurice Stradling đã nhiều năm liền theo đuổi công việc nghiên cứu tìm ra nguyên nhân thực sự của vụ chìm tàu Kursk.
Năm 2001, ông là cố vấn chính của BBC trong bộ phim tài liệu “Điều gì đã làm chìm tàu Kursk?”, lúc này ông đưa ra quan điểm cho rằng rằng Kursk có thể bị chìm do sự cố của ngư lôi đã lỗi thời của Nga.
Mới đây ông tham gia cố vấn cho các nhà làm phim Pháp thực hiện bộ phim tài liệu có tiêu đề “Kursk – Tàu ngầm trong vùng nước hiểm”. Bộ phim này đã thu hút một lượng khán giả kỷ lục - hơn 4 triệu người xem - trên truyền hình Pháp.
Trao đổi với “Người quan sát Nga”, ông tin rằng bộ phim này sẽ làm thay đổi quan điểm của cộng đồng thế giới về kết luận nguyên nhân làm tàu Kursk bị chìm.
Trong phim tài liệu của người Pháp, Stradling đã giải thích về sự thay đổi quan điểm của mình. Ông nói: "Vào thời điểm đó, năm 2001, giả thuyết mà BBC đưa ra là có thể chấp nhận được, do thực tế là lúc đó chúng tôi chỉ có được một số thông tin hạn chế. Nhưng giờ đây thì khác, chúng tôi có nhiều tư liệu thuyết phục hơn và có cái nhìn toàn diện hơn về sự việc".
Cơ sở chính cho sự khẳng định của Stradling đó là lỗ hổng được phát hiện ở phía bên phải của tàu Kursk và bằng chứng cho thấy có sự hiện diện của tàu ngầm Mỹ trong cùng một khu vực vào thời điểm tàu Kursk bị chìm.
“Các hình ảnh trong bộ phim tư liệu của Pháp cho thấy Kursk được đưa lên khỏi mặt nước với một lỗ tròn tương đối nhẵn ở phía bên phải của con tàu. Và các cạnh của lỗ thủng này rõ ràng uốn cong vào trong tàu, phù hợp với thực tế của một cuộc tấn công từ bên ngoài tàu ngầm.
Lỗ hổng này chính là bằng chứng rõ ràng nhất của cuộc tấn công bằng ngư lôi MK-48, loại ngư lôi này có khả năng xuyên qua vỏ thép của tàu ngầm thông qua một cơ chế đặc biệt nằm ở phần mũi quả ngư lôi có thể đốt cháy và làm tan chảy đồng” – chuyên gia về ngư lôi Stradling giải thích.
Theo bộ phim tài liệu này, cuộc tấn công xảy ra trong bối cảnh khi hai tàu ngầm Mỹ Toledo và Memphis đang bí mật theo dõi tàu Kursk. Sau đó Toledo bất ngờ va chạm với Kursk, tàu ngầm Nga đã ngay lập tức khởi động hệ thống phóng ngư lôi của mình, dẫn đến hành động tấn công bằng ngư lôi của tàu ngầm Memphis vào Kursk trong tích tắc. Sau sự việc Memphis đã hộ tống Toledo rời khỏi hiện trường.
Sau đó, nguyên nhân thực sự của vụ chìm tàu ngầm nguyên tử Kursk, theo các nhà làm phim, đã được che dấu bằng một thỏa thuận ngoại giao bí mật giữa Mỹ và Nga. Thỏa thuận bao gồm việc hủy bỏ khoản nợ của Nga với số tiền 10 tỷ USD.

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2012

Bàn luận về bản sắc dân tộc nhân dịp năm mới.

Năm 2011 vừa qua đi, để lại biết bao nhiêu nỗi buồn cùng nhiều thách thức. dù sao trong nhân gian cũng không vì cuộc sống quá ư khó khăn mà mất đi tính nhân văn vốn có của dân tộc ta, cho dù có nhiều tay Đảng viên lỡ cầm nhầm vài căn nhà  bạc tỷ cấp dưới biếu xén, mấy thằng chơi ngông đánh cờ tỷ thí nhau đến 5 tỷ đồng rồi gọi đầu gấu diệt nhau, lại có anh /đv cà trớn đi vào nhà nghỉ, mồm thì tư vấn pháp luật, tay thì sờ xoạng con người ta, rồi lại có anh dở hơi chui vô mùng vợ bạn, hay buồn cười nhất là tay chơi có hạng, cầm thẻ Đảng viên linh thiêng một thời đi cầm cố lấy tiền vay, dù còn bao điều ngang trái, nhưng vẫn có những con người với những tấm lòng cao cả làm rúng động cả nước, mang lại niềm tin yêu vào cuộc đời sẽ tươi đẹp hơn.
Hẳn các bạn đã rất ngạc nhiên và sững sờ, không tin nổi khi xem báo hoặc nghe tin về chị bán vé số nghèo khổ, khi vận may đã cầm trên tay, nhưng vì chữ Tín trọng hơn tiền nên chị đã không màng đến giàu sang.
Tôi ở địa vị của chị thì xin lỗi, cũng không thể vượt qua được sự cố mang tính nhân văn này, xin bái phục chị, người phụ nữ cực nghèo có cái tên đáng yêu : Phạm Thị Lành.


Người phụ nữ nghèo trả lại 10 tờ vé số trúng tiền tỷ (6,6 tỷ)
Chị Phạm Thị Lành thuê nhà trọ bán vé số ở Long An, hứa bán chịu 20 tờ vé số cho anh Tuấn mà chưa giao vé. Kết quả, đến 10 tờ trúng số, trong đó có 4 vé trúng giải đặc biệt. Không giữ lại cho mình, chị Lành giao trả lại cho người mua.
Tổng số tiền trúng giải của lô vé số này lên tới 6,6 tỷ đồng. Chị Lành còn giữ lại một tờ cho mình trong lô này nên cũng trúng giải đặc biệt.  Mọi người đều ngạc nhiên, bởi vợ chồng chị Lành lâu nay nghèo rớt mùng tơi phải bỏ quê Hồng Ngự (Đồng Tháp) lên Long An kiếm sống bằng nghề bán vé số. Người trúng số là anh Đỗ Ngọc Tuấn cũng nghèo, 25 năm chạy xe ba gác. Thế nhưng dù trước đó chỉ mới hứa bán với giá 200.000 đồng (chưa lấy tiền và chưa giao vé), chị Lành vẫn đưa đủ 20 tờ vé số cho anh Tuấn dù biết là đã trúng giải lớn. Chị tâm sự: 
"Hồi đó tới giờ tui bán vé số bị ế, anh Tuấn mua ủng hộ dù không trúng vẫn trả tiền đầy đủ. Mấy tờ vé số này ảnh mua chưa trả tiền, trúng hay trật cũng là của ảnh, tui mà không trả thì thiên hạ coi ra gì nữa”, người phụ nữ 29 tuổi tâm sự khi được hỏi tại sao vẫn giao trả vé trúng số cho người mua.
Còn anh Tuấn thì nhớ lại: "Tui nhận điện thoại của cô Lành, tưởng cổ đòi tiền mua 20 tờ vé số nên bảo chờ tui giao hàng xong sang trả. Nào ngờ cổ báo tin trúng số tới 10 tờ". Kiểm tra 10 tờ trúng số, có 4 tờ trúng đặc biệt, còn lại là giải an ủi, anh Tuấn rút ngay một tờ kèm 200.000 đồng đưa cho chị Lành: “Tui trả nợ cho cô, tặng cô một tờ để làm vốn”… Những người chứng kiến cảnh này đồng loạt vỗ tay vì mừng cho 2 người nghèo bỗng dưng trở thành tỷ phú.
Mấy ngày qua, căn nhà nhỏ xíu rộng chưa đầy 30 m2 của bà Phạm Thị Thèm, mẹ ruột chị Lành ở ấp Long Hữu, xã Long Khánh A, huyện Hồng Ngự, tỉnh Đồng Tháp, đầy ắp tiếng cười. Cùng với tờ vé số được anh Tuấn “thưởng”, vợ chồng chị Lành nhận được gần 3 tỷ đồng (đã trừ thuế), cùng đem tiền về quê mua đất cất nhà.
Còn anh Tuấn vẫn tiếp tục công việc chạy xe ba gác giao hàng như trước. "Tui vẫn là người lao động bình thường, vẫn chạy ba gác vì đó là nghề nghiệp của tui", người đàn ông may mắn này tâm sự.

Xin chúc mừng hai trái tim nhân hậu, không tham lam của cải, thật mừng khi các vé số độc đắc rơi vào tay hai anh chị, những con người tuyệt vời của dân tộc, chúc anh  và chị mạnh khoẻ, vui vẻ với cuộc sống bình dị hàng ngày.